top of page
Home: Welcome
Home: Blog2

Nhật ký covid năm thứ 2 – Ch2

  • Writer: Mai Phong
    Mai Phong
  • Aug 28, 2021
  • 6 min read

Chương 2: Tôi có rất nhiều lời cảm ơn muốn nói


TP Hồ Chí Minh, 09:43 Thứ 2 ngày 23 tháng 8 năm 2021


Vài tiếng nữa, cậu bạn thân tên Bo của tôi, một học viên năm cuối của Học viện Quân Y Hà Nội, sẽ lên máy bay bay vào trong Nam này. TP Hồ Chí Minh đã lập các trạm y tế lưu động và lực lượng quân y được tăng cường về các trạm này để hỗ trợ chăm sóc các F0 tại chỗ. Nhiệm vụ của họ là theo dõi và chăm lo cho khoảng 50 – 100 F0 và nếu tình hình trở nặng sẽ đưa bệnh nhân lên các tuyến trên. Phương án được thông tin trên báo cách đây mấy hôm và được kì vọng sẽ giúp giảm thiểu số lượng tử vong của các bệnh nhân Covid do không được cấp cứu kịp thời. Lúc hay tin này, tôi vừa mừng, lại vừa lo. Đương lúc các F0 đang phải khổ sở, loay hoay tự mình không biết phải làm sao để chống chọi bệnh tật, thì họ được hỗ trợ, không mừng làm sao được, như vớ được cọng cỏ cứu sống vậy đó. Trên mạng nhiều nguồn tin không rõ nguồn gốc cho biết các cách chữa Covid tại nhà nhưng thật khó có thể tin được. Nếu được lực lượng quân y hỗ trợ, họ có thể yên tâm sẽ được khỏi bệnh, không phải nhốn nháo lo lắng nữa. Bên cạnh niềm vui, là nỗi niềm lo lắng, lo lắng cho Bo, cho lực lượng quân y. Ngày đêm túc trực nơi các bệnh nhân, ăn uống vội vã, ngủ nghỉ không đủ sẽ làm họ sớm kiệt sức mất.


Đêm qua tôi với nó nói chuyện tới hơn nửa đêm. Giọng nó hào hứng lắm, tôi biết chứ. Nghe tin trong Nam này dịch bùng mạnh, nó nhiều lần bày tỏ mong muốn được vào đây hỗ trợ. Nhưng các thầy chưa cho đi, nó cùng các anh em cũng đành chờ. Đợt trước nó đi hỗ trợ dịch ở Bắc Giang, hồi mới bùng dịch đoạn cuối tháng 5, nó gửi cho tôi mấy hình ảnh nơi cách ly, tôi xem mà ứa nước mắt. Bo khoe nó cùng các bạn được lên tivi, chương trình chuyển động 24h, không nghĩ đi làm việc tốt một cách thầm lặng lại được tuyên dương. Tụi nó coi đó như lời động viên mà càng ngày càng cố gắng, mong sớm có nhiều hơn bệnh nhân khỏi bệnh. Đợt này, dịch ở TP Hồ Chí Minh nặng hơn, đi hỗ trợ lưu động chắc chắn cực hơn, thế mà nó vẫn rất lạc quan, chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để chiến đấu. Chơi với nó từ bé tới giờ, chưa bao giờ tôi thấy nó người lớn như lúc này. Thực sự có một cảm giác tự hào khi nhắc về nó. Cảm ơn mày nhiều Bo à! Cảm ơn vì đất nước có những đứa con như mày, những người cống hiến. Rồi đất nước mình sẽ vượt qua đại dịch sớm thôi đúng không mày? Khi đó, mày vào Nam không phải vì nhiệm vụ nữa mà vì chúng ta có cái hẹn gặp nhau mày nhỉ? Mong cho mọi chuyện rồi sẽ ổn.


TP Hồ Chí Minh, 21:21 Thứ 3 ngày 24 tháng 8 năm 2021


Tôi được triệu tập gấp lên cơ quan ở, ăn ngủ rồi làm việc tại chỗ. Mọi chuyện không quá tệ như tôi đã tưởng. Giờ thì tôi đang rất vui vẻ chơi cờ tỷ phú với các bạn mèo, sau đó sẽ đi ngủ. Tóm tắt sơ sơ một ngày thế thôi, vì hôm nay không có cảm hứng viết lách. Mai mà có tâm trạng thì sẽ viết gì đó hay ho hơn.


Bữa cơm tại cơ quan do mọi người nấu, siêu ngon!!


TP Hồ Chí Minh, 22:17 Thứ 7 ngày 28 tháng 8 năm 2021


Hôm nay là một ngày đáng nhớ!

Từ sáng tới giờ tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Chuyện là sáng nay mắt nhắm mắt mở ngủ dậy, tôi nhận được dòng tin nhắn thông báo của chị Chìn – người chị ở chung nhà với tôi đã có kết quả kiểm tra dương tính với Covid. Với một sự hoang mang tột độ, tôi đứng đơ người, chẳng biết phải làm sao, vì mọi người đều đang ngủ, lúc đó mới khoảng 6h sáng, mà chị Chìn bảo tôi, cần báo gấp cho cơ quan do tôi đang ở chung với rất nhiều người nữa, sợ rằng sẽ liên lụy tới họ. Mẹ bảo tôi gọi cho chị Hà trước, chị Hà là chị sếp trực tiếp của tôi, chị khuyên tôi bình tĩnh, chờ xíu nữa mọi người dậy thì gọi lên line 111 báo cho sếp phó, các sếp sẽ tính phương án cho tôi được xét nghiệm và về nhà nếu kiểm tra cho ra kết quả dương tính. Nghe vậy, tôi cũng đỡ bồn chồn hơn, rồi như nhớ ra gì đó, tôi vội đi đánh răng rửa mặt, sau đó lao vô xếp lại mớ chứng từ cho ngăn nắp để cất. Chắc chắn là tôi sẽ bị cho đi cách ly, phải dọn dẹp cho đoàng hoàng đâu vào đó rồi đi mới yên tâm. Quang cảnh lúc này chính là một bên tôi đang chăm chỉ sắp xếp công việc, một bên thì gọi hết người này người kia để thông báo tình hình và hỏi thăm sức khỏe chị Chìn nữa. Chị Chìn bảo tối qua hơi tức ngực, cảm thấy người không khỏe nên hơi lo, chị sợ có gì đó không ổn nên xách xe ra bệnh viện Hoàn Mỹ ở gần nhà để làm xét nghiệm. Kết quả kiểm tra nhanh cho ra âm tính, chị tạm yên tâm rồi về nhà nhưng sáng nay được báo lại rằng sau khi làm kiểm tra PCR thì người ta xác định giờ chị Chìn đã là F0 rồi. Và sau đó là cuộc gọi thông báo cho tôi, rồi một loạt các cuộc gọi khác, cho Bo, cho mẹ và mọi người. Sau cùng, chị bảo tôi cứ yên tâm, hãy chọn phương án đi cách ly riêng tại khách sạn như các sếp vừa đề xuất nếu tôi âm tính, lại nói thêm là chị ở nhà tự lo được, chị ổn. Tôi thương chị, cũng lo cho chị, nhưng thực sự lúc này chẳng biết làm thế nào. Đầu óc tôi đã trống rỗng từ lúc nhận được thông báo của chị Chìn, đến nỗi cả ngày tôi làm gì đều rất vô thức. Ăn sáng mấy chị chuẩn bị cho sẵn đem vào, phần ăn trưa cũng vậy, sếp phó gọi dặn dò xếp đồ đi cách ly, chị Thi động viên, rồi gói đồ bánh trái cho tôi cầm đi qua chỗ cách ly có cái mà ăn cho đỡ buồn, các chị các anh ai nấy đều động viên hỏi thăm làm tôi thực sự cảm động lắm. Tôi cứ áy náy mãi, sợ vì mình mà ảnh hưởng mọi người. Ấy thế mà mọi người thương tôi nhiều, các sếp lo cho sẵn khách sạn cách ly rồi cứ thế mà xách đồ qua. Cái đoạn mà tôi đi, anh Linh bảo thế là hết ai cặp với anh rửa chén rồi, tôi nghe mà buồn ứa nước mắt, mọi người ra cổng chào tạm biệt, giữ khoảng cách hai mét nên thoạt nhìn cái sân của cơ quan trở nên kín mít. Anh Hữu xách đồ cho tôi, dẫn tôi qua bên chỗ khách sạn cách cơ quan mấy bước, dặn dò cẩn thận như ba dặn con gái lúc đi xa. Rồi anh về, tôi ở lại, người ta xịt khuẩn cho tôi và tất cả các đồ đạc. Tôi nhận phòng. Phòng khách sạn là một căn phòng nhỏ, có kê sẵn bàn giường, bộ bàn trà cơ bản như tất cả các phòng thường thấy ở một khách sạn. Cách bài trí khá đơn giản, tôi cũng thích đơn giản như vậy, đây sẽ là nơi tôi ở, ít nhất là 14 ngày. Sau khi gọi điện báo cho mọi người yên tâm, chị Chìn lúc này cũng nhắn là các chỉ số không có gì đáng lo và sẽ ngủ sớm vì ngày hôm nay cảm giác kiệt sức khi phải nghe rất nhiều cuộc điện thoại, tôi đi tắm, rồi tính sẽ viết vài dòng ghi lại ngày hôm nay. Lúc này thì đã có kết quả kiểm tra PCR, tôi âm tính và cả cơ quan cũng vậy. Tới đây thì tạm thời gỡ bỏ chút gánh nặng mà đi ngủ được rồi.


Ngày hôm nay thực sự rất dài.


Và là một ngày có quá nhiều điều biết ơn.


Quá nhiều lời cảm ơn muốn nói.


Những lúc như thế này mới nhận ra là mình đã sung sướng như thế nào. Bấy lâu nay, vì quá hạnh phúc mà tôi nhận ra là mình chẳng thấy hạnh phúc gì nữa. Thật đấy, phải gặp chuyện này chuyện kia rồi mình mới ngỡ ra bao nhiêu là chân lý.


Cảm ơn tất cả những lời thăm hỏi và sự quan tâm đến từ tất cả mọi người trong ngày hôm nay. Không lời nào có thể tả hết sự xúc động này.


Cảm ơn vì tất cả.

Mai Phong

2 Comments


quangtrankt98
quangtrankt98
Aug 28, 2021

Stay strong :))) I am always behind you :3

Like
Mai Phong
Mai Phong
Aug 28, 2021
Replying to

🙆‍♀️🧡

Like

There must be a quote here, but it cannot be described in words.

Feel it.

Mai Phong 

©2019 by Mai Vân Các. Proudly created with Wix.com

bottom of page